Chào các bạn, bài này mình thấy rất hay nhưng không nhiều anh em đọc. Thực sự mình nhờ bạn khác dịch nhưng cũng đã đọc bài này hơn 6-7 lần rồi, do trước mình có dịch nhưng không hay nên lấy bản dịch của Việt Anh và HippoXD.
Hôm nay HippoXD đã cố gắng hoàn thành những câu chữ cuối cùng trước khi gửi cho mình – bản dịch được đầu tư câu từ cũng như kiến thức của bạn ấy rất nhiều. Bài viết “Con trẻ chúng ta cần học gì để thành công vào năm 2050” đợt trước mình đăng ở link này, nếu bạn chưa đọc thì nên đọc trước khi xem phần 2 này nhé:
Con trẻ chúng ta cần học gì để thành công vào năm 2050? (Phần 1)
Đối với tốc độ tăng trưởng của sự thay đổi, không chỉ riêng nền kinh tế, mà ngay cả định nghĩa của “con người” cũng thay đổi. Vào năm 1848, Tuyên Ngôn Cộng Sản tuyên bố rằng “tất cả những thứ vững chắc đều tan vào hư không.” Tuy vậy, Marx và Engels, chỉ nghĩ về các cấu trúc kinh tế và xã hội. Đến năm 2048, cấu trúc vật lý và nhận thức cũng sẽ tan thành không khí, hay biến thành một đám mây dữ liệu.
Năm 1848, hàng triệu người thất nghiệp ở những nông trại ở làng quê đến những thành phố lớn để tìm việc trong những nhà máy. Khi họ sống ở thành phố, họ chẳng thể thay đổi giới tính của mình hay mở thêm giác quan thứ sáu. Và nếu họ tìm được việc trong một nhà máy gạch nào đó, họ có thể dính với công việc đó suốt cả quãng đời lao động còn lại.
Năm 2048, mọi thứ xung quanh được tiến hành trong không gian ảo, biến đổi tính hướng giới tính, và những trải nghiệm giác quan chưa từng có được mang lại bởi những con chip máy tính được cấy vào da.
Nếu ta xem việc thiết kế trò chơi 3D thực tế ảo là một nghề cấp tiến, thì trong chưa đầy một thập kỉ nữa, không những nghề này, mà tất cả các nghề yêu cầu trình độ sáng tạo tương đương có thể được thay thế bằng AI (trí thông minh nhân tạo).
Thế nên, ở tuổi 25, bạn có thể tự giới thiệu bản thân trên trang hẹn hò online là “cô gái dị tính 25 tuổi sống ở London làm việc ở cửa hàng thời trang”.
Ở tuổi 35, bạn có thể nói bạn là “một người không có định hướng giới tính đang trải qua quá trình chống lão hóa, hoạt động vỏ não nhiều nhất ở thế giới ảo Vũ Trụ Mới, và mục tiêu của cuộc đời là đạt được thành tựu mà chưa nhà thiết kế thời trang nào có được”.
Ở tuổi 45, hẹn hò và tự định nghĩa bản thân đã qua rồi. Bạn chỉ cần chờ đợi thuật toán để tìm (hoặc tạo ra) ‘một nửa’ hoàn hảo cho mình. Cũng như những bản thiết kế nghệ thuật trong ngành thiết kế thời trang, thuật toán sẽ đánh bại bạn hoàn toàn và khiến bạn nhìn lại những thành tựu đáng kể trong quá khứ với sự xấu hổ nhiều hơn là tự hào. Và vẫn còn những thay đổi triệt để trong những thập niên kế tiếp đang chờ đón bạn.
Xin đừng quá tin vào những giả định này. Không ai có thể dự đoán được chính xác những gì ta sẽ chứng kiến trong tương lai. Bất kì giả định cụ thể nào cũng có thể không thành sự thật. Nếu có ai đó miêu tả cho bạn thế giới trong giai đoạn những năm giữa thế kỉ 21 và nghe nó giống truyện khoa học viễn tưởng, thì nó có thể sai. Nhưng sau đó, nếu có ai đó miêu tả cho bạn thế giới trong giai đoạn những năm giữa thế kỉ 21 và nghe nó không giống truyện khoa học viễn tưởng, thì nó cũng có thể sai rồi. Chúng ta không thể chắn chắn về chi tiết, nhưng sự thay đổi của nó là điều chắc chắn.
Sự thay đổi sâu sắc như vậy có thể biến đổi hoàn toàn cấu trúc cơ bản của cuộc sống, làm gián đoạn tính năng nổi bật nhất của nó. Từ thời xa xưa, cuộc sống được chia thành hai phần bù trừ cho nhau: giai đoạn học việc và theo sau là giai đoạn làm việc. Trong phần đầu tiên của cuộc sống, ta tích lũy thông tin, phát triển kỹ năng, xây dựng thế giới quan và xây dựng một danh tính ổn định. Thậm chí khi bạn 15 tuổi, dành cả ngày trời làm việc cùng gia đình mình trên cánh đồng (hơn là đi học ở trường chính thống), điều quan trọng nhất bạn đã làm là học cách trồng lúa, cách tiến hành đàm phán với những người buôn gạo tham lam từ thành phố lớn, và làm thế nào để giải quyết xung đột về đất đai và nước với những người dân khác. Trong giai đoạn thứ hai của cuộc sống, bạn đang tích lũy kỹ năng để điều hướng thế giới quan, kiếm sống, và đóng góp cho xã hội. Tất nhiên, ngay cả ở tuổi 50, bạn vẫn học hỏi những điều mới về gạo, buôn bán và giải quyết xung đột, nhưng đây chỉ là vài thay đổi nhỏ đối với khả năng đã được tôi luyện của bạn.
Vào giữa thế kỷ 21, sự thay đổi dần tăng tốc sẽ làm cho mô hình truyền thống này lỗi thời. Cuộc sống sẽ tách rời tại các đường nối, và sẽ có ít thời gian chuyển đổi hơn giữa các giai đoạn khác nhau của cuộc sống. Câu hỏi “Tôi là ai?” sẽ cấp thiết và phức tạp hơn bao giờ hết.
Điều này có khả năng dẫn đến những cấp độ căng thẳng nghiêm trọng. Thay đổi hầu như luôn đi đôi với căng thẳng, và sau một độ tuổi nhất định hầu hết mọi người chỉ không thích làm điều đó. Khi bạn 15 tuổi, toàn bộ cuộc sống của bạn thay đổi. Cơ thể bạn đang phát triển, tâm trí bạn đang phát triển, các mối quan hệ của bạn trở nên sâu sắc hơn. Tất cả mọi thứ tuôn trào, và mọi thứ đều mới. Bạn bận rộn thiết kế bản thân mình. Hầu hết thanh thiếu niên đều cảm thấy đáng sợ, nhưng đồng thời, cũng cảm thấy nó rất thú vị. Khung cảnh mới đang mở ra trước mặt bạn, và bạn có cả một thế giới để chinh phục.
Vào thời điểm bạn 50 tuổi, bạn không muốn thay đổi, và hầu hết mọi người đã từ bỏ việc chinh phục thế giới. Đã đi qua, đã trải nghiệm. Bạn thích sự ổn định hơn. Bạn đã đầu tư rất nhiều vào kỹ năng, nghề nghiệp, danh tính của bạn và thế giới quan của bạn mà bạn không muốn bắt đầu lại từ đầu. Xây dựng một cái gì đó đã vất vả, phá bỏ tất cả mọi thứ và nhường chỗ cho một cái gì đó mới lại càng khó khăn hơn. Bạn vẫn sẽ chấp nhận những thay đổi nhỏ và trải nghiệm mới, nhưng hầu hết mọi người ở tuổi 50 không sẵn sàng thay đổi hoàn toàn từ gốc rễ về cả tính cách và bản ngã của họ.
Có những lời giải đáp liên quan đến thần kinh học về vấn đề này. Mặc dù bộ não người lớn linh hoạt và dễ thay đổi hơn chúng ta nghĩ, nhưng não bộ của thiếu niên vẫn dễ uốn nắn hơn. Việc hình thành kết nối các nơron và các xynap thần kinh một lần nữa là công việc khó khăn. Nhưng trong thế kỷ 21, bạn không thể có sự ổn định. Nếu bạn cố thủ với một bản ngã cố định, một công việc ổn định, hay một thế giới quan, bạn mạo hiểm để thế giới tuột qua kẽ tay trong một cái nháy mắt. Mặc dù tuổi thọ được kéo dài, nhưng bạn có thể sẽ trở thành một hóa thạch vô định trong vài thập kỉ. Để duy trì giá trị – không chỉ về mặt kinh tế mà còn trên phương diện xã hội – bạn sẽ cần phải có khả năng học hỏi và cải thiện bản thân liên tục, ngay cả ở độ tuổi 50.
Khi sự kỳ lạ trở thành sự bình thường mới, những kinh nghiệm quá khứ của bạn cũng như của nhân loại, sẽ trở thành những hướng dẫn không còn đáng tin nữa. Con người cá nhân và cả nhân loại nói chung sẽ đối mặt với những thứ chưa từng có tiền lệ, chẳng hạn như cỗ máy siêu thông minh, định hình cơ thể, thuật toán có thể thao túng cảm xúc với độ chính xác kỳ lạ, thảm họa khí hậu nhân tạo và nhu cầu thay đổi nghề nghiệp của bạn mỗi thập kỷ. Điều đúng đắn cần làm trong tình huống hoàn toàn chưa từng có trước đây? Bạn làm thế nào khi bản thân bị ngập lụt trong một lượng lớn thông tin và hoàn toàn không có cách nào bạn có thể hấp thu và phân tích tất cả? Làm thế nào để bạn sống trong một thế giới mà sự không ổn địnnh sâu sắc không phải là một lỗi (bug) mà là một tính năng (feature)?
Để tồn tại và phát triển trong một thế giới như vậy, bạn sẽ cần rất nhiều sự linh hoạt về tinh thần và cân bằng tình cảm. Bạn sẽ phải liên tục từ bỏ những gì mình đã hiểu thật rõ và học những thứ mình chưa từng biết. Thật không may, việc dạy bọn trẻ cách tiếp nhận cái chưa biết trong khi cân bằng tinh thần của mình khó hơn là dạy chúng một phương trình vật lý hay nguyên nhân của Chiến tranh thế giới thứ nhất. Bạn không thể học cách kiên cường chỉ qua một cuốn sách hay nghe một bài giảng. Giáo viên thường thiếu sự linh hoạt về tinh thần mà thế kỷ 21 yêu cầu vì họ là sản phẩm của hệ thống giáo dục cũ.
Cuộc cách mạng công nghiệp đã truyền lại cho chúng ta dây chuyền sản xuất những lý thuyết giáo dục. Ở giữa thành phố, có một tòa nhà bê tông lớn được chia thành nhiều phòng giống hệt nhau, mỗi phòng được trang bị với ghế và bàn. Khi nghe tiếng chuông, bạn đi đến một trong những phòng này cùng với 30 đứa trẻ khác, tất cả đều được sinh ra cùng năm với bạn. Mỗi giờ, một người lớn khác nhau lại bước vào và bắt đầu nói. Những người lớn này đều được chính phủ trả lương để làm điều đó. Một trong số họ cho bạn biết về hình dạng của trái đất, một người khác cho bạn biết về quá khứ của con người, và người thứ ba cho bạn biết về cơ thể con người. Thật dễ dàng để chỉ trích mô hình này, và hầu hết mọi người đều công nhận rằng mặc dù nó đạt được một số thành công nhất định trong quá khứ, hiện tại nó đã lỗi thời. Nhưng cho đến nay, chúng ta chưa tạo ra một giải pháp thay thế khả thi. Một giải pháp thay thế quy mô có thể áp dụng được ở nông thôn Mexico chứ không chỉ ở vùng ngoại ô California giàu có.
Link phần 3: Con trẻ chúng ta cần học gì để thành công vào năm 2050? (Phần Cuối)
Nguồn: What Kids Need to Learn to Succeed in 2050 bởi HippoXD