[ REVIEW+7 ] ĐIỀU KỲ DIỆU Ở PHÒNG GIAM SỐ 7 – KHÚC CA 4 MÙA

0
1691

Cảm ơn bạn Le Ngoc Mai đã cho phép mình chia sẻ lại post này. Thật sự mình chưa xem bộ phim nay tới lúc nhắn hỏi xin phép bạn share lại trên blog, mãi tới lúc copy – paste trên Share Ngay (mình buộc phải đọc và review lại lỗi chính tả, cú pháp) và mình nghĩ rằng mình cần phải xem.

Đây là cảm xúc khi vừa xem xong bộ phim này: ĐIỀU KỲ DIỆU Ở PHÒNG GIAM SỐ 7, rất ít phim khiến mình đọng lại ký ức khiến phải viết ngay. Chỉ đơn thuần là 1 bộ phim lẻ dài 2 tiếng 7 phút 38 giây nhưng thật sự từng giây phút trong phim cảm xúc của mình “bị đánh gục”, mình không biết diễn tả thế nào nhưng thật sự mình “bị đánh gục” bởi chính cảm xúc của mình.

Các bạn hãy thử 1 lần xem qua. Link mình để ngay bên dưới.
Xin để lại đây 1 vài bình luận của người xem:
b coi cả phim đi. Rất đáng coi, t cảm thấy đứa bé ấy chính là điều kì diệu, là ngọn nến thắp lên trong lòng các ông chú tội phạm kia, khiến họ lương thiện, có lí do để sống tốt hơn nữa. Đây là bộ phim đang xem vô cùng. Huhuhuu

> Đâu t coi rồi ấy chứ, coi lâu lắm rồi, coi 2 lần thôi không dám coi nhiều vì coi lần nào cũng khóc nghẹt đến khó thở :((( Coi nên đọng nhiều cảm xúc quá nên ai cứ động tới là rơm rớm liền


Hồi cuối năm lớp 9 xem chung với lớp, cả lớp bình thường ồn ào như cái chợ nhưng đến những khúc quay đến người cha lại yên ắng lạ thường. Không ai dám tạo ra 1 tiếng động nào vì sợ chỉ sơ suất 1 chút thôi, lại lỡ đi những thước phim ấm áp đến nao lòng

Chỗ bắt ép lời khai , rồi 1 ông boss sở cảnh sát bị khùng điên vì mất con nên tìm cách bắt ép 1 người thần kinh ko bình thường nhận tội, bất chấp khám nghiệm pháp y đã nói ko phải do bị đập vào đầu hay bị siết cổ, còn muốn phát hiện có phải bị dâm ô không thì lại quá dễ dàng . Chưa kể mọi người xung quanh cũng ocschos một cách lạ kỳ, ko phân biệt nổi sơ cứu và h*. Còn chuyện quản ngục lén mang con gái vào tù để trả ơn cứu mạng nghe cũng vô lý hết sức, ít nhất cũng phải xác nhận lại người ta là có tội hay vô tội, còn này mới nghi vấn thôi đã đã đền ơn to vl, sẵn sàng về quê cày ruộng vì 1 người mình chưa hiểu rõ . Tòa thì luận tội ko cần bằng chứng, chỉ dựa trên lời nhận tội của bị cáo 🙂 Tóm lại phim phi logic vl. Cái này ko gọi là luật pháp nữa mà phải gọi là luật rừng, toàn kết luận bằng mồm, dù đổ tội cũng nên tạo bằng chứng giả chứ, đằng này đ’ cần cả bằng chứng, chỉ cần bị cáo nhận tội là xong 🙂 Lúc lật lại vụ án cũng chả thấy đưa ra bằng chứng gì, Ye-seung chỉ kể chuyện bla bla cái là xong, rửa dc tội cho cha mình 🙂

Nói chung phim làm tốt ở phần tạo cảm xúc , coi khóc như tró luôn, đoạn nào có 2 bố con coi cũng khóc 🙁


Sinh nhật đáng nhớ của t đc bà chj rủ đi ăn và xem phim. Cũng ko có j đáng để nói nếu như bộ phim ko phải là phim này. Ok thì phim rất hay và cảm động. Cơ mà hôm đó là sinh nhật, là ngày vui. 2 chj e lại rủ nhau vào rạp xem rồi khóc tu tu ngon lành trong rạp. :)))))
Bên Phê Phim cũng có 1 bài review rất hay:

Còn đây là bài review chi tiết có Spoiler:

Ra đời trong bối cảnh nạn phân biệt giàu nghèo trong xã hội Hàn Quốc ngày càng lớn và nạn lạm dụng quyền hành cũng ngày một nhiều hơn, tác phẩm điện ảnh “Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7” đã tạo nên một cơn sốt lớn khi công chiếu vào đầu năm 2013.

Số lượng người xem vào thời điểm đó vượt quá 13 triệu người, chiếm 1/5 dân số Hàn Quốc. Tác phẩm được xếp vào hàng kinh điển khi dẫn đầu về tỉ số người xem và doanh thu phòng vé. Bộ phim cũng đã đạt được danh hiệu “Bộ phim được yêu thích nhất” tại lễ trao giải uy tín Rồng Xanh lần thứ 34, đưa đạo diễn Lee Hwan Kyung chạm đến đỉnh cao sự nghiệp.

Tác phẩm như hình ảnh quả bóng bay vướng vào thanh sắt nhà tù, biểu tượng cho ước mơ về sự tự do, về một cuộc sống bình yên, giản dị dù đang ở nơi tăm tối nhất. Trên tất cả, bộ phim đề cao tình cha con thiêng liêng, sự đồng cam cộng khổ của những con người cùng cảnh ngộ và khát vọng tự do, bình đẳng, công lý của con người.

Cốt truyện dựa trên một sự kiện có thật của Hàn Quốc vào năm 1972, vậy nên nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của khán giản ngay khi vừa công chiếu. Bằng lối kể truyện song song, đan xen giữa các sự kiện trong quá khứ và hiện tại, tác phẩm là câu chuyện cổ tích buồn lấy đi bao nước mắt của khán giả.

Phim mở đầu bằng những ngày tháng vô cùng bình yên, hạnh phúc của hai cha con Yong GooYe Seung, người cha mắc bệnh thiểu năng trí tuệ độ 2 và con gái 8 tuổi thông minh, lễ phép. Sau vụ cháy nhà, mẹ mất nên hai cha con nương tựa lẫn nhau để sống, hàng ngày cô bé đi học còn người cha đi làm tại một cây xăng, ông luôn cố gắng kiếm tiền để mua cho con những thứ mà cô bé yêu thích.

Cuộc sống vui vẻ ấy vẫn cứ tiếp tục nếu không có một biến cố lớn xảy ra: Yong Goo phải vào tù do có liên quan đến cái chết của con gái cục trưởng cục cảnh sát. Yong Goo bị đưa vào phòng giam số 7 cùng với những tù nhân khác trước đây là đại ca xã hội đen hay làm ăn trái phép. Lúc đầu, anh bị đánh đập dã man nhưng nhờ tính ngây ngô, hiền lành, họ giúp anh đi tìm công bằng, minh oan và dạy anh cách phát biểu trong phiên toà xét xử, đặc biệt là giúp anh đoàn tụ với con gái bằng cách bí mật đưa cô bé Ye Seung vào phòng giam. Sự hiện diện của cô bé đã đem lại biết bao tiếng cười, niềm vui cho mọi người. Cô bé chính là món quà của thượng đế, soi sáng trái tim, phần thiện trong những tù nhân từng lầm lỡ, để họ cố gắng cải tạo cho đến ngày được đoàn tụ cùng gia đình.

Nơi phòng giam lạnh lẽo ấy, tình cảm cha con đã thực sự lay động những người tù nhân, thúc đẩy họ hành động, làm mọi cách để giúp hai cha con vượt ngục. Hình cảnh hai cha con đứng trên chiếc khinh khí cầu, bay lên cao, vươn tới tia nắng ấm áp và những tầng mây hồng, mỉm cười mãn nguyện vẫy tay chào đám đông hỗn loạn bên dưới là cảnh đẹp nhất phim. Giờ đây, không ai có thể giam cầm họ, không một thế lực nào có thể chạm tới họ, chỉ có tình cha con dạt dào, bao la. Trong một khoảnh khắc, ta dường như cảm thấy người cha Yong Goo lớn lao, vững chãi lạ thường. Tình cảm ấy chính là thứ nâng đỡ cô bé Ye Seung trong suốt quãng đời còn lại.

Tính nhân văn sâu sắc của bộ phim đến từ tình phụ tử thiêng liêng, tình cảm đẹp đẽ, cao quý mà con người dành cho nhau trong hoàn cảnh éo le, ngang trái, bao nhiêu nhân vật là bấy nhiêu mối quan hệ được hình thành.

Nhưng rồi, những con người nhỏ bé vẫn không thể thắng nổi sự bất công của xã hội, của những kẻ giựt dây công lý, Yong Goo bị kết án tử hình vào trước ngày sinh nhật con gái. Có lẽ đối với anh, cái án chính là một sự lựa chọn, để con gái được sống hạnh phúc, không mang tiếng là con của tội phạm.

Món quà cuối cùng anh tặng con là chiếc cặp thuỷ thủ mặt trăng Sailor Moon – nhân vật đại diện cho công lý, chính nghĩa mà cô bé vô cùng yêu thích. Khoảnh khắc trước khi ra pháp trường, anh vẫn cố gắng mỉm cười, dặn dò con như để cô bé lưu lại những ký ức đẹp đẽ cuối cùng về mình. Nhưng khi nghe tiếng con gọi, anh vẫn chạy ùa lại, khóc nức nở. Chao ôi! Tiếng khóc mới đau đớn, xé ruột làm sao!. Tình yêu to lớn, sâu nặng của cha đã giúp cô bé Ye seung chững chạc, trưởng thành hơn những người bạn cùng tuổi. Để rồi sau này, cô trở thành một luật sư tài năng, lật lại vụ án 15 năm trước và minh oan cho cha. Người cha ở phiên toà năm ấy đã không còn, chỉ tồn tại trong ký ức của Ye seung nhưng tình cảm của ông dành cho con gái thì vẫn còn trong trí nhớ của những người đến dự, chính là những người bạn tù khi xưa, nay đã hoàn lương và sống hạnh phúc.

Khoảnh khắc toà tuyên bố trắng án chính là giây phút ai cũng chờ đợi, khiến ta thở phào nhẹ nhõm nhưng lại cũng vô cùng xót xa. Tuy nhiên, ánh mắt của cô bé Ye Seung khi lớn trong tuyết rơi trắng trời chính là ánh mắt của sự bình yên, nhẹ lòng, khiến ta không khỏi lâng lâng, xúc động khi công lý được thực thi.

Nguồn: Le Ngoc Mai – Maybe You Never Watched This Movie

5/5 - (2 bình chọn)
Bài trướcNetflix đã cho phép xóa phim khỏi mục “Danh Sách Tiếp Tục Xem”
Bài tiếp theoTổng Hợp Đặc Sản Món Ngon 63 Tỉnh Thành Việt Nam
Tui là 1 con người cả ngố đó mấy bạn, thật may tui được thằng Tín tà tưa (bạn cùng phòng) nhờ làm cái web mà nó không viết gì, tui cũng không biết viết nhưng mà bỏ phí domain tốn xiền. Share Ngay ra đời lãng xẹt z đó. Blog này tui viết hồi cuối tháng 3/2018, có thể thấy độ trẻ trâu qua từng năm của tui không hề giảm. Nói thiệt nha, tui quý mấy bạn đọc cái blog này dù cho nó có mang lại giá trị cho mấy bạn không, nhưng mà tui thực sự cảm ơn mấy bạn. Hông giống Youtube, đăng lên phát là có vài chục ngàn view, tui đăng lên 1 phát có chục view là: "Ơ, dm, sao bữa này nhiều ng đọc dị. Tui dzui. Mấy bạn comment, tui đọc. Tui dzui. Đơn giản dậy thôi". Tui quỡn lắm, lâu lâu đọc lại những gì mình viết rồi thấy trẻ trâu mà không dám sửa. Thôi cứ để nó là 1 kỷ niệm. Ờ, nói nhiều là dậy, vì tui muốn mấy bạn thoải mái nhất khi đọc những dòng này nên viết có hơi dài dòng. Đoạn giới thiệu dễ thương này dành tặng tất cả những ai yêu mến Share Ngay. Sharahero!!!
Theo dõi
Thông báo về
guest
0 người bình luận
mới nhất
cũ nhất like nhiều nhất