Mình xem bộ ảnh này thấy hay quá, muốn chia sẻ cho anh em đọc và suy ngẫm. Bộ ảnh mang nhiều cảm xúc, mình thấy những khoảng lặng khi đọc từng câu chữ. Nếu ngày mai là ngày cuối cùng để sống…
Nếu vậy cũng đừng buồn, vì ai cũng có hành trình của mình cả. Dù là dài ngắn có khác nhau… Mỗi người đến với cuộc đời này đều là một nhân duyên rất hiếm có, hãy trân quý thời gian sống của mình để nó ý nghĩa hơn. Chỉ duy nhất những điều thiện và ác bạn đã làm sẽ là hành trang đi theo bạn trong các kiếp sắp đến.
Trích comment từ bạn Đạt Lê:
Xin được “mạn phép” dịch lại plot twist của bộ này theo comment của 1 ông nước ngoài nào đó: Thực chất khung cảnh trường học, lớp học là do ước nguyện cuối cùng của Ah Da tạo nên, do ổng là người “lên bảng” sớm nhất nên bao khao khát của tuổi trẻ đành phải ngậm ngùi nghe qua những câu chuyện từ những người bạn của ổng, dù thành công hay thất bại, hạnh phúc hay bất mãn thì từng câu chuyện một đều mang lại cho Ah Da 1 góc nhìn khác về cuộc sống. Mãi cho đến khi Ah Lim “tới lớp”, Ah Da mới được thông suốt, hiểu rõ về giá trị của 1 đời người và tự hứa với bản thân sẽ sống sao cho xứng đáng, đó cũng là lúc ổng yên tâm bắt đầu chuyến hành trình mới của mình <(“)….
Nào, cùng bắt đầu bộ ảnh đầy cảm xúc này nhé:
Kết bài, mình chỉ muốn nhắn nhủ với anh em 1 điều:
Hãy trân trọng những gì mình đang có… vì cho dù đôi lúc mình cảm thấy nó đơn giản nhưng lại là ao ước của vô số người.
Nguồn: Truyện Tranh Nhảm Nhí